Mẹ Tôi Mất Sớm Vì Bị Ung Thư

Mẹ tôi bị ung thư cổ tử cung. Với một người nông dân sống quanh quẩn sau lũy tre làng, trời gọi ai nấy dạ, con người sinh – lão – bệnh – tử, đơn giản vậy thôi. Cuộc sống vùng nông thôn không mấy ai chăm chút tới vấn đề sức khỏe bản thân, đi khám định kỳ… chỉ tới viện và uống thuốc, điều trị khi có bệnh. Bởi thế mà khi mẹ tôi đi khám, bệnh viện bảo ung thư đã ở giai đoạn cuối mất rồi. Thời gian dành cho sự sống của mẹ tôi không còn dài.

Căn bệnh ung thư, nhất lại là giai đoạn cuối, ai có người bệnh ở thời kỳ này mới cảm thấy hết được sự xót xa, đau đớn tới thể xác và tinh thần tột độ của người bệnh và cả người thân. Con cái, anh em nhìn thấy mẹ đau đớn đó nhưng không biết có thể làm gì để gánh nặng nhẹ đi.

Mẹ của Bùi Văn Trúc
Mẹ của Bùi Văn Trúc

Năm mẹ tôi phát hiện bị bệnh là 2011. Lúc đó gia đình tôi thực sự thấu hiểu cảm giác “họa vô đơn chí” là thế nào. Vợ tôi vừa mới sinh đứa nhỏ thứ 2 được 4 tháng, tôi vừa bị sự cố phải nghỉ việc và suy sụp trong khủng hoảng, mẹ ruột thêm tin dữ bị ung thư. Đáng lẽ thằng đàn ông như tôi – con cả của gia đình, là cha là chồng của một gia đình nhỏ phải trở thành chỗ dựa vững chắc cho mọi người thì tôi lại thành gánh nặng.

Lúc này, vợ tôi là trụ cột kinh tế của cả nhà. Vừa chăm lo cho chồng, cho con, lại vừa cùng với gia đình các em tôi lo cho mẹ. Cuộc sống bấy giờ khó khăn lắm. May thay hai em trai tôi cũng vào lập nghiệp ở Sài Gòn, công việc kinh doanh đang phát triển hết sức thuận lợi, vì thế mà giai đoạn đầu mẹ bị bệnh, chúng tôi còn có tiền để lo cho mẹ.

Sau dần, việc chữa trị cho mẹ hết Sài Gòn lại ra Hà Nội, không chỉ tốn kém mà còn khiến cho cuộc sống của chúng tôi đảo lộn. Công việc kinh doanh vì thế mà đình đốn. Khi mẹ được đưa ra bắc, anh em chúng tôi thường xuyên thay phiên nhau ra ngoài đó chăm mẹ. May mắn là trong giai đoạn đó, vợ chồng chú út nhà tôi chuyển hẳn cả nhà ra đó để tiện chăm sóc mẹ nên trong nhà có đỡ xáo trộn hơn đôi chút.

Mẹ của Bùi Văn Trúc cùng các cháu
Mẹ của Bùi Văn Trúc cùng các cháu

Tới ngày mẹ mất, anh em chúng tôi vẫn chưa hết bàng hoàng. Cảm giác như những ngày thơ bé, nấp sau lưng mẹ tránh cây roi của bố vẫn còn đây. Những ngày ra cổng công ty chờ mẹ, 4 mẹ con líu ríu về nhà vẫn còn đây. Tôi vẫn còn là một đứa trẻ, vẫn còn nhiều điều cần tới mẹ. Và điều day dứt nhất là tôi vẫn chưa thực sự làm được gì nhiều để đền đáp công ơn và báo hiếu mẹ tôi.

Cuộc sống ngắn lắm, ai cũng chỉ có một cuộc đời, một người mẹ. Hãy sống trọn vẹn từng phút, từng giây! “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc để lệ buồn trên mắt mẹ nghe con…!”

Bùi Văn Trúc

Để được tư vấn hãy liên hệ:

Số điện thoại    : 0964 67 55 79

Hoặc Website  : buivantruc.com

Facebook        : Bùi Văn Trúc

XEM NGƯỜI ĐIỀU TRỊ THÀNH CÔNG CHIA SẺ TẠI ĐÂY!

About buivantruc

Tôi viết những chia sẻ trên trang Web này với niềm hi vọng duy nhất là đem lại niềm tin đối với người bệnh và điều trị thành công, để đem tiếng cười trẻ thơ đến được với những gia đình không may mắn mắc phải căn bệnh vô sinh hiếm muộn!

Call Now